Trong ngôn ngữ phổ thông, điếc thường được hiểu là mất thính giác hoàn toàn, không nghe được chút nào cả hoặc giảm sút nhiều về thính giác, nghe không rõ.
Làm thế nào để biết trẻ bị giảm sức nghe?
Một trẻ không có vấn đề về nghe sẽ phản ứng với những âm thanh nhỏ nhất mà chúng nghe được và sẽ nghe được các âm thanh lời nói.
- Một trẻ bị điếc nhẹ sẽ chỉ phản ứng với những âm lớn hơn âm bình thường một chút. Với những âm rất nhỏ, trẻ sẽ không phản ứng được.
- Trẻ có thể nghe những âm thanh lời nói có độ lớn trung bình nhưng không phải tất cả các âm. Một trẻ điếc vừa sẽ không phản ứng với âm thanh chỉ khi âm đó to hơn âm bình thường.
- Trẻ không thể nghe mọi người nói ở mức độ bình thường nhưng vẫn có thể nghe các âm thanh to.
- Một trẻ điếc nặng và sâu có thể không có phản ứng với bất kỳ âm thanh nào hoặc chỉ với những âm rất to. Trẻ không thể nghe mọi người trò chuyện cho dù là nói rất to.
Nhưng hãy cẩn thận! có thể có những lý do không liên quan đến vấn đề thính giác khiến trẻ không phản ứng với âm thanh như:
- Trẻ vẫn còn quá nhỏ và non nớt
- Trẻ có thể đang mệt hoặc không thoải mái
- Trẻ có thể bị khiếm khuyết về thể chất hoặc không thể vận động về mặt thể chất (ví dụ: quay đầu về phía âm thanh) khi nghe thấy.
Ảnh minh họa
Ghi nhớ
Khi một đứa trẻ không thể nghe được âm thanh dù rằng còn rất nhỏ tuổi, có thể nói trẻ bị khiếm thính.
Tật khiếm thính là hậu quả của một số dạng tổn thương hoặc phát triển thiếu hụt gây ra những tác động tới trung tâm thính giác trên não hoặc ở tai.
Những vùng khác trên não không bị tác động chút nào, điều này có nghĩa là trẻ khiếm thính chỉ có khó khăn về nghe.
Đôi khi có thể trẻ bị tật khiếm thính kèm với những khó khăn khác. Đối với những trẻ này, rất nhiều vùng trên não có thể bị tổn thương hoặc việc thực hiện chức năng của não ở mức độ thấp hơn bình thường.
Điều tối quan trọng là trẻ khiếm thính cần được xác định và giúp đỡ thật sớm, không có thời điểm nào được coi là quá sớm. Nếu trẻ bị bỏ rơi trước 3 tuổi, sự phát triển về sau sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Có nhiều mức độ khác nhau của khiếm thính. Một số trẻ còn có thể nghe được khá nhiều âm thanh. Chúng ta nói trẻ bị suy giảm sức nghe mức độ nhẹ. Một số trẻ khác chỉ có thể nghe được nếu có máy trợ thính. Chúng ta nói những trẻ này suy giảm sức nghe mức độ vừa. Còn có những trẻ nghe được rất ít hoặc không nghe được gì và nếu có máy trợ thính thì cũng không giúp được gì. Chúng ta gọi những trẻ này suy giảm sức nghe mức độ nặng hoặc sâu. Những trẻ như thế được gọi là “điếc”. Những trẻ suy giảm sức nghe ở mức độ nhẹ và vừa được gọi là trẻ “có khó khăn về nghe”.
Tóm lại
Khó khăn chính mà trẻ khiếm thính gặp phải chính là việc học ngôn ngữ nói. Nếu một trẻ không thể nghe tốt sẽ gặp khó khăn trong việc học nói sao cho tốt. Điều này là do chúng ta học nói thông qua học nghe những gì người khác nói và lắng nghe chính mình để điều chỉnh. Tuy nhiên, những người khiếm thính vẫn có thể học giao tiếp.